Một ngày nọ, Thỏ đi dọc bờ sông.
En dag gik Kanin en tur langs floden.
Hà mã cũng ở đó đi dạo và ăn cỏ xanh.
Flodhest var der også. Hun gik en tur og spiste noget dejligt, grønt græs.
Hà mã không thấy Thỏ ở đó và vô tình đạp lên chân Thỏ. Thỏ bắt đầu quát Hà mã: “Cái bạn Hà mã kia! Bạn không thấy là bạn đã đạp lên chân tôi sao?”
Flodhest så ikke, at Kanin var der, og hun trådte uheldigvis på Kanins fod. Kanin råbte ad Flodhest: “Din flodhest! Kan du ikke se, at du træder på min fod?”
Hà mã xin lỗi Thỏ: “Mình thành thật xin lỗi. Mình không thấy bạn. Hãy tha lỗi cho mình nhé!” Nhưng Thỏ không nghe lời Hà mã và còn quát Hà mã rằng: “Bạn cố ý làm như thế! Hãy đợi đấy! Một ngày nào đó bạn sẽ trả giá!”
Flodhest undskyldte over for Kanin: “Jeg beklager. Jeg så dig ikke. Vær sød at tilgive mig!” Men Kanin ville ikke lytte, og han råbte ad Flodhest: “Du gjorde det med vilje! En dag får du at se! Du vil få din straf!”
Thỏ bèn đi tìm Lửa và nói: “Hay đi đốt Hà mã khi nó lên bờ ăn cỏ. Nó đã đạp lên mình đấy!” “Không thành vấn đề, bạn Thỏ của tôi ơi. Tôi sẽ làm như bạn bảo.”
Kanin gik ud for at finde Ild og sagde: “Gå hen og brænd Flodhest, når hun kommer op af vandet for at spise græs. Hun trådte på mig!” Ild svarede: “Ingen problemer, Kanin, min ven. Jeg skal gøre alt, du beder mig om.”
Sau đó, Hà mã đang ăn cỏ xa bờ sông thì đột nhiên lửa cháy ngùn ngụt. Đám cháy ngùn ngụt này làm cháy lông của Hà mã.
Senere spiste Flodhest græs langt fra floden, da “Svisj!” Ild blev til flammer. Flammerne brændte Flodhests hår.
Hà mã bắt đầu khóc và chạy đi tìm nước. Lông của bạn ấy đã bị lửa đốt hết. Hà mã cứ khóc: “Lông tôi đã cháy hết rồi! Lông tôi không còn nữa rồi! Lông đẹp của tôi!”
Flodhest begyndte at græde og løb ned mod vandet. Alt hendes hår var brændt bort af ilden! Flodhest blev ved med at græde: “Mit hår er brændt væk af ilden! Alt mit hår er væk! Mit smukke hår!”
Thỏ hạnh phúc là lông Hà mã bị cháy hết. Và cho đến bây giờ, vì sợ lửa mà hà mã không bao giờ đi xa nước cả.
Kanin var glad for, at Flodhests hår blev brændt væk. Og stadig den dag i dag går Flodhest ikke langt væk fra vandet, fordi hun er bange for ilden.