Một ngày nọ, Thỏ đi dọc bờ sông.
有一天,兔子在河边散步。
Hà mã cũng ở đó đi dạo và ăn cỏ xanh.
河马也在那儿,一边闲逛,一边找些美味的野草来吃。
Hà mã không thấy Thỏ ở đó và vô tình đạp lên chân Thỏ. Thỏ bắt đầu quát Hà mã: “Cái bạn Hà mã kia! Bạn không thấy là bạn đã đạp lên chân tôi sao?”
河马没有看见兔子,她不小心踩到了兔子的脚。兔子尖叫了一声,朝着河马大喊:“该死的河马!没看到你踩到我的脚了吗?”
Hà mã xin lỗi Thỏ: “Mình thành thật xin lỗi. Mình không thấy bạn. Hãy tha lỗi cho mình nhé!” Nhưng Thỏ không nghe lời Hà mã và còn quát Hà mã rằng: “Bạn cố ý làm như thế! Hãy đợi đấy! Một ngày nào đó bạn sẽ trả giá!”
河马赶紧给兔子道歉:“真不好意思,我的朋友!我没看见你!请原谅我!”兔子哪里会听河马的解释,他气极了,朝着河马大吼:“你肯定是故意的!总有一天你会受到惩罚!”
Thỏ bèn đi tìm Lửa và nói: “Hay đi đốt Hà mã khi nó lên bờ ăn cỏ. Nó đã đạp lên mình đấy!” “Không thành vấn đề, bạn Thỏ của tôi ơi. Tôi sẽ làm như bạn bảo.”
兔子找到了火,他对火说:“趁河马从水里出来吃草的时候,朝她放一把火。她竟敢踩我的脚。”火回答说:“没问题,我的朋友!我这就按你说的做。”
Sau đó, Hà mã đang ăn cỏ xa bờ sông thì đột nhiên lửa cháy ngùn ngụt. Đám cháy ngùn ngụt này làm cháy lông của Hà mã.
过了一会儿,河马正在离河岸很远的地方吃草。呼的一声,火突然烧起来了,烧到了河马的身上。
Hà mã bắt đầu khóc và chạy đi tìm nước. Lông của bạn ấy đã bị lửa đốt hết. Hà mã cứ khóc: “Lông tôi đã cháy hết rồi! Lông tôi không còn nữa rồi! Lông đẹp của tôi!”
河马尖叫着,赶紧跑向河边,但是她的毛发已经全部烧毁了。河马伤心地说:“我的毛都被火烧掉了!你烧了我的毛!它们全都不见了!我美丽的毛!”
Thỏ hạnh phúc là lông Hà mã bị cháy hết. Và cho đến bây giờ, vì sợ lửa mà hà mã không bao giờ đi xa nước cả.
兔子终于报了仇,他高兴坏了;直到现在,河马也不敢离河岸太远,因为她害怕又要被火烧。