Ngày xửa ngày xưa khi loài người chưa có kiến thức gì, họ không biết cách trồng cây, dệt vải hay rèn sắt. Thần Nyame là người nắm giữ mọi kiến thức và trí tuệ. Ông ta cất chúng trong một cái lọ đất sét.
في قديم الزمان، كان الناس لا يعرفون شيئا. كانوا لا يعرفون طريقة زراعة المحاصيل، أو نسج الأقمشة، أو صناعة الأدوات الحديدية. كان هناك الإله نيام في السماء وكان يملك كل الحكمة الموجودة في العالم. وكان محتفظا بها في وعاء من الفخار.
Một ngày nọ, Nyame quyết định đưa chiếc bình trí tuệ cho Anansi. Mỗi khi Anansi nhìn vào chiếc bình, anh ta học được một thứ mới. Thú vị biết bao!
في يوم من الأيام، قرر نيام أن يعطي وعاء الحكمة إلى أنانسي. في كل مرة كان أنانسي ينظر في وعاء الفخار، كان يتعلم شيئا جديدا. كان أمرا مثيرا!
Anansi tham lam nghĩ rằng “Nếu mình giấu cái bình ở một cái cây cao, mình có thể giữ hết trí tuệ này cho bản thân!” Anh ta dệt một cái tơ dài để buộc cái lọ vào bụng anh ấy, và trèo lên cây. Nhưng thật khó để trèo khi cái lọ cứ đập vào đầu gối anh ta.
فكر الجشع أنانسي: “أنا سوف أحتفظ بالوعاء في مكان آمن في أعلى شجرة طويلة. بعد ذلك يمكن أن يكون كل شيء لنفسي!” ونسج خيط طويل، ولفه حول وعاء الطين، وربطه إلى بطنه. بدأ تسلق الشجرة. ولكن كان من الصعب تسلق الشجرة والوعاء يخبط في ركبتيه طوال الوقت.
Con trai của Anansi lúc nào cũng đứng dưới gốc cây để chờ Anansi. Cậu hỏi bố “Thay vì ở bụng, sao bố không buộc cái bình ở lưng?” Anansi thử đổi vị trí chiếc bình và việc leo trèo trở nên dễ dàng hơn nhiều.
خلال كل هذا الوقت كان ابن أنانسي الصغير يشاهد من أسفل الشجرة. وقال: “ألن يكون من الأسهل تسلق الشجرة إذا كان الوعاء مربوطا إلى ظهرك بدلا من بطنك؟” حاول أنانسي ربط وعاء الفخار المليء بالحكمة إلى ظهره، وأصبح فعلا تسلق الشجرة أسهل.
Chả mấy chốc mà Anansi tới ngọn cây. Nhưng anh ta chợt nghĩ “Ta lẽ ra phải là người thông minh nhất chứ. Sao con trai ta lại biết nhiều hơn ta?” Anansi tức giận tới nỗi anh ta ném cái bình xuống đất.
خلال وقت قصير وصل إلى أعلى الشجرة. ولكن بعد ذلك توقف وفكر، “أنا من المفترض أن أكون صاحب كل الحكمة، وهنا كان ابني أذكى مني!” كان أنانسي غاضب جدا وألقى وعاء الفخار إلى أسفل الشجرة.
Bình trí tuệ bể thành trăm mảnh, và kiến thức đều dành cho mọi người. Đó là lí do bây giờ mọi người học được các trồng trọt, dệt vải, rèn sắt và vô vàn tri thức khác.
تحطم الوعاء إلى قطع صغيرة على الأرض. وأصبحت الحكمة للجميع لكي يتشاركوها. وهكذا تعلم الناس الفلاحة، ونسج الأقمشة، وصناعة الأدوات الحديدية، وجميع الأشياء الأخرى التي يعرف الناس كيفية القيام بها.