Ngày xửa ngày xưa khi loài người chưa có kiến thức gì, họ không biết cách trồng cây, dệt vải hay rèn sắt. Thần Nyame là người nắm giữ mọi kiến thức và trí tuệ. Ông ta cất chúng trong một cái lọ đất sét.
Một ngày nọ, Nyame quyết định đưa chiếc bình trí tuệ cho Anansi. Mỗi khi Anansi nhìn vào chiếc bình, anh ta học được một thứ mới. Thú vị biết bao!
Anansi tham lam nghĩ rằng "Nếu mình giấu cái bình ở một cái cây cao, mình có thể giữ hết trí tuệ này cho bản thân!". Anh ta dệt một cái tơ dài để buộc cái lọ vào bụng anh ấy, và trèo lên cây. Nhưng thật khó để trèo khi cái lọ cứ đập vào đầu gối anh ta.
Con trai của Anansi lúc nào cũng đứng dưới gốc cây để chờ Anansi. Cậu hỏi bố "Thay vì ở bụng, sao bố không buộc cái bình ở lưng?" Anansi thử đổi vị trí chiếc bình và việc leo trèo trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Chả mấy chốc mà Anansi tới ngọn cây. Nhưng anh ta chợt nghĩ "Ta lẽ ra phải là người thông minh nhất chứ. Sao con trai ta lại biết nhiều hơn ta?". Anansi tức giận tới nỗi anh ta ném cái bình xuống đất.
Bình trí tuệ bể thành trăm mảnh, và kiến thức đều dành cho mọi người. Đó là lí do bây giờ mọi người học được các trồng trọt, dệt vải, rèn sắt và vô vàn tri thức khác.
This story is brought to you by the Global African Storybook Project, an effort to translate the stories of the African Storybook Project into all the languages of the world.
You can view the original story on the ASP website here