Dê, Chó, và Bò là bạn thân của nhau. Một ngày nọ, họ bắt đầu một chuyến hành trình bằng tắc-xi.
A kecske, a kutya és a tehén jó barátok voltak. Egy nap taxival indultak útnak.
Khi họ kết thúc chuyến hành trình, bác tài xế bảo họ trả tiền phí. Bò trả tiền phí.
Amikor megérkeztek, a sofőr megkérte őket, hogy fizessék ki az utazást. A tehén kifizette a részét.
Chó trả nhiều hơn một tí, vì bạn ấy không có đúng số tiền phải trả.
A kutya egy kicsit többet adott, mert nem volt nála apró.
Bác tài xế chuẩn bị trả tiền thừa cho Chó thì Dê chạy đi mất mà không trả tiền gì cả.
A sofőr éppen a kutya pénzét váltotta fel, amikor a kecske fizetés nélkül elfutott.
Bác tài xế rất bực mình. Bác ấy bèn chạy đi mà không trả lại tiền thừa cho Chó.
A sofőr méregbe gurult. Elhajtott anélkül, hogy a visszajárót oda adta volna a kutyának.
Đó là lí do vì sao đến tận ngày nay, Chó hay chạy theo xe và luôn nhìn vào trong để tìm bác tài xế vẫn nợ tiền thừa của bạn.
Ezért van az még ma is, hogy a kutya rohan az autók felé, hogy bekukucskáljon és megtalálja azt a sofőrt, aki tartozik neki a visszajáróval.
Dê thì chạy mất khi nghe tiếng xe. Bạn ấy sợ là sẽ bị bắt vì không trả tiền phí.
A kecske pedig már az autó hangját hallva elrohan. Fél, hogy letartóztatják, mert nem fizette ki a részét.
Còn Bò thì chẳng bận tâm gì khi xe chạy đến. Bò cứ thủng thẳng băng qua đường vì bạn ấy biết là bạn đã trả đủ tiền phí rồi.
A tehenet viszont egyáltalán nem érdekli, hogy jön az autó. Szépen lassan sétál át az úton, hiszen ő kifizette az utazást.