Ngày xửa ngày xưa khi loài người chưa có kiến thức gì, họ không biết cách trồng cây, dệt vải hay rèn sắt. Thần Nyame là người nắm giữ mọi kiến thức và trí tuệ. Ông ta cất chúng trong một cái lọ đất sét.
Long long ago people didn’t
know anything. They didn’t
know how to plant crops, or
how to weave cloth, or how to
make iron tools.
The god Nyame up in the sky
had all the wisdom of the world.
He kept it safe in a clay pot.
Hace mucho, mucho tiempo la gente no sabía nada. No sabían cómo cultivar, o cómo tejer tela, o cómo hacer herramientas de hierro. El dios Nyame arriba en el cielo tenía toda la sabiduría del mundo. La mantenía guardada en una vasija de barro.
Một ngày nọ, Nyame quyết định đưa chiếc bình trí tuệ cho Anansi. Mỗi khi Anansi nhìn vào chiếc bình, anh ta học được một thứ mới. Thú vị biết bao!
One day, Nyame decided that
he would give the pot of
wisdom to Anansi.
Every time Anansi looked in the
clay pot, he learned something
new. It was so exciting!
Un día, Nyame decidió darle la vasija de sabiduría a Anansi. Cada vez que Anansi se asomaba y miraba dentro de la vasija de barro, aprendía algo nuevo. ¡Qué impresionante!
Anansi tham lam nghĩ rằng “Nếu mình giấu cái bình ở một cái cây cao, mình có thể giữ hết trí tuệ này cho bản thân!” Anh ta dệt một cái tơ dài để buộc cái lọ vào bụng anh ấy, và trèo lên cây. Nhưng thật khó để trèo khi cái lọ cứ đập vào đầu gối anh ta.
Greedy Anansi thought, “I’ll
keep the pot safe at the top of a
tall tree. Then I can have it all
to myself!”
He spun a long thread, wound it
round the clay pot, and tied it to
his stomach.
He began to climb the tree. But
it was hard climbing the tree
with the pot bumping him in the
knees all the time.
El codicioso Anansi pensó, “voy a guardar la vasija en la copa de un árbol muy alto. ¡Y será sólo mía!” Hiló un hilo largo, envolvió con él la vasija de barro, y lo ató a su cintura. Empezó a trepar el árbol. Pero se le hacía muy difícil trepar el árbol con la vasija constantemente pegándole en las rodillas.
Con trai của Anansi lúc nào cũng đứng dưới gốc cây để chờ Anansi. Cậu hỏi bố “Thay vì ở bụng, sao bố không buộc cái bình ở lưng?” Anansi thử đổi vị trí chiếc bình và việc leo trèo trở nên dễ dàng hơn nhiều.
All the time Anansi’s young son
had been standing at the
bottom of the tree watching. He
said, “Wouldn’t it be easier to
climb if you tied the pot to your
back instead?”
Anansi tried tying the clay pot
full of wisdom to his back, and it
really was a lot easier.
Mientras tanto, el hijo pequeño de Anansi lo miraba desde abajo y le dijo, “¿No sería más fácil trepar si te ataras la vasija a tu espalda?” Anansi ató la vasija llena de sabiduría a su espalda y, efectivamente, fue mucho más fácil.
Chả mấy chốc mà Anansi tới ngọn cây. Nhưng anh ta chợt nghĩ “Ta lẽ ra phải là người thông minh nhất chứ. Sao con trai ta lại biết nhiều hơn ta?” Anansi tức giận tới nỗi anh ta ném cái bình xuống đất.
In no time he reached the top of
the tree.
But then he stopped and
thought, “I’m supposed to be
the one with all the wisdom,
and here my son was cleverer
than me!”
Anansi was so angry about this
that he threw the clay pot down
out of the tree.
En un instante logró llegar a la copa del árbol. Pero entonces se detuvo a pensar: “Se supone que yo soy quien tiene toda la sabiduría, ¡pero mi hijo fue más listo que yo!” Anansi se enojó tanto que lanzó la vasija desde lo alto del árbol.
Bình trí tuệ bể thành trăm mảnh, và kiến thức đều dành cho mọi người. Đó là lí do bây giờ mọi người học được các trồng trọt, dệt vải, rèn sắt và vô vàn tri thức khác.
It smashed into pieces on the
ground. The wisdom was free
for everyone to share.
And that is how people learned
to farm, to weave cloth, to
make iron tools, and all the
other things that people know
how to do.
Quedó hecha pedazos en el suelo. La sabiduría quedó libre y disponible para todos. Y así fue cómo la gente supo cultivar, tejer, hacer herramientas de hierro, y muchas otras cosas más.